Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

Ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng...( & tạp chí Nghệ Thuật số 51 - năm 1966)





"Đã đi thì đã đi rồi
Thượng phương trùng điệp thấy gì nữa đâu
Hạ phương ngày tháng bể dâu
Sắt son tình cũ phượng cầu túy hương
Đã đi rồi đã đi chưa
Thượng phương lụa trắng đong đưa giữa trời
Đã đi mất hẳn đi rồi
Hạ phương tịch mịch trùng khơi phong kiều..."


(PCT)


rồi em lại ra đi như đã đến
dòng sông kia cứ vẫn chảy xa mù
ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu
(Hoài Khanh)










Trong đĩa này của nhạc sĩ ĐĂNG KHÁNH, có bài MẮT EM VƯƠNG GIỌT SẦU lấy ý từ 2 câu thơ trên của HOÀI KHANH








Những ngày thứ bảy đẹp trời trong năm...
Ngồi đọc lại 2 quyển VĂN (hải ngoại) thời MAI THẢO và thời NGUYỄN XUÂN HOÀNG, 1 cuốn năm 1988 (lúc đó mình chỉ mới..2 tuổi)...Đọc đi đọc lại mục SỔ TAY MAI THẢO - đọc là đọc cái cách ông viết ra - đọc một giọng văn bay bướm ngắt câu lãng mạn kiểu Mai Thảo - những bài này đã đọc rồi nhưng lần nào đọc lại cũng như lần đầu tiên....Và nghĩ đến 1 tuyển tập tên là SỔ TAY MAI THẢO (tại sao là không?!?:)
Số này có bài " LÊN CAO HÔN TRỜI" - Nguyễn Hưng Quốc Nguyễn Hưng Quốc viết về thơ CUNG TRẦM TƯỞNG cũng khá thú vị.
Cuốn bên phải năm 1998 với tranh bìa của hoạ sĩ NGHIÊU ĐỀ - nhìn vào là biết ngay - với những "gam" màu, với những bụi chuối, với những bố cục rất "Nghiêu Đề"...trong số này có bài thơ của MAI THẢO tặng hoạ sĩ ĐINH CƯỜNG năm 1957 - NGÀY MAI VUI









"tôi một bữa ngồi yên như bàn ghế
nắng rọi trong đầu những trắng bao la
còn đôi mắt tôi ở nhà bè Gia Định
ở ngã Tư Bảy Hiền ly nước mía, má, môi

em đạp xe mini trời gió mềm trong áo
thành phố bập bềnh trôi giữa nắng mênh mông
sợi tóc chẻ hai gần đường xích đạo
vạt áo sau lưng khép hở Saigon
...
em ở cư xá Thanh Đa em ở chung cư Minh Mạng
em ở khắp đất trời trong thế giới tôi
em ở với Việt Nam ở với ly cà phê đá
ở với chỗ em ngồi ấm uyên ủy tôi

tôi ngủ mấy ngày đêm vẫn chưa mộng mị
thử tưởng tượng một ngày cho đỡ thê lương
em với nắng với Saigon với tôi tập họp
nắng trên Saigon, Saigon trên nắng lô nhô

em đâu biết, tôi bây giờ, hầu như cây kiểng
bỏ phế trong nhà cũng mấy năm qua
tôi sống, cảm giác, ngọn dáo đâm trước ngực."
(CAO ĐÔNG KHÁNH)









Trả lại em yêu khung trời mùa hạ / Ngọn đèn hiu hiu nỗi lòng cư xá...
‪#‎saigon‬ ‪#‎onthemove‬ ‪#‎wanderlust‬ 
chiều qua rất êm như môi ai...






Last but not least, mỗi tuần/ ...hoặc tháng, tôi sẽ chia sẻ 1 tài liệu văn chương miền Nam trên blog/ issuu...hòng 
CỦA TIN CÒN MỘT CHÚT NÀY LÀM GHI
Rgds!



Visitor Counter


Visitor Counter

Không có nhận xét nào: